Cám ơn nhé! Hanoi Academy - Hanoi Academy

Tin tức - Sự kiện

Cám ơn nhé! Hanoi Academy

  • Cuộc sống học đường
  • 16/05/2017
Hanoi Academy

Cám ơn nhé! Hanoi Academy

Ký ức luôn là những thứ đẹp đẽ nhất được lưu giữ trong tâm hồn của một con người. Kỷ niệm thì ai cũng có, nhưng không phải người nào cũng có những hồi ức đẹp trên suốt chặng đường đời từ khi bé đến lúc trưởng thành. Người may mắn có được tuổi thơ trong sáng, hồn nhiên  thơ mộng hay tràn đầy những niềm vui bất tận. Nhưng có người lại phải trải qua  cuộc sống vất vả, khó nhọc, đôi khi lại đong đầy nước mắt lẫn đau thương. Tôi thực sự  may mắn, những kỷ niệm từ khi biết nhận thức đã có lúc vui, lúc buồn, nhưng tựu trung sâu lắng nghĩ lại, tôi cảm thấy ký ức của những ngày đi học vẫn luôn là đặc biệt và sâu sắc nhất. Nụ cười mãn nguyện khi được thắng giải trong một cuộc thi, khi đạt được điểm cao của kỳ thi, đôi khi có cả nước mắt khi vấp ngã, khi mắc sai lầm. Từng chút, từng chút một, tất cả kỷ niệm như in dấu trên con đường  cuộc đời mà tôi đã đi qua, như những bài học thật quý giá để tôi có thể trưởng thành hơn theo năm tháng.

 Điều đặc biệt nhất là khi có một người hỏi tôi rằng những kỷ niệm này tôi nhận được từ đâu ? Tôi có thể mỉm cười đầy tự hào và hãnh diện trả lời rằng : từ Hanoi Academy.

          Từ lúc bước chân  đầu tiên vào lớp 1, tôi đã được may mắn vào ngôi trường thân thương này. Thật sự rất khác biệt vì nơi mà tôi bắt đầu tiến tới một tương lai trở thành người lớn, nơi tôi bắt đầu được biết đến ý nghĩa của đạo đức và yêu thương là trường tiểu học Hanoi Academy. Rồi thời gian như thoi đưa, nhanh chóng và nhẹ nhàng, tôi bước vào cửa trường Trung học cơ sở. Con đường dẫn dắt tôi đi tưởng chừng như nhiều đá sỏi, chông gai  nhưng thật hay điều đó đồng nghĩa là những kỉ niệm cũng sẽ được lưu giữ sâu đậm hơn nhiều, ẩn nấp trong tâm hồn những khoảnh khắc . Tôi yêu thương lắm những người cha, người mẹ của ngôi nhà thứ hai này. Mỗi người một tính cách, một bầu trời kiến thức khác nhau. Có người cha dạy cho tôi về muôn vàn các loài vật, loài cây của Đất Trời, hay giai điệu của tâm hồn trong cuộc sống, Có người mẹ dạy tôi về sắc màu trên giấy trắng, có người gửi đến tôi niềm vui của trang giấy, rồi cả những phép màu của các con số. Từng người, từng người một dạy cho tôi bao điều hay lẽ phải, có lúc còn dẫn tôi quay trở lại thời gian và nghe những câu chuyện của thời gian để lại, thật sự đặc biệt và sâu sắc. Nhiều lúc nghĩ đến ngày phải rời xa vòng tay của mọi người, tôi chợt thấy lòng mình thắt lại, Chắc đến ngày hôm đó tôi sẽ buồn lắm!

 Không chỉ các thầy cô, mà tôi còn được ở bên bao bạn bè cùng trang lứa. Mỗi người một tính cách, một sở thích riêng, như là một cộng đồng thu nhỏ vậy. Chính thế nên tôi quen dần, biết sở ghét của nhau, hiểu nhau hơn để cùng tiến bước trên đường đời.

          Bản thân mình vẫn chỉ là một đứa trẻ, nhưng tôi biết chắc rằng kỷ niệm sâu đậm nhất của mỗi người vẫn sẽ luôn là những ngày còn đi học. Khi còn được làm nũng thầy cô, khi còn được bày trò nghịch ngợm cùng lũ bạn. Nhưng những ngày ấy sẽ không kéo dài mãi mãi, nên tôi luôn tự hứa với mình rằng sẽ phải luôn trân trọng những khoảnh khắc đáng giá này. Thời gian trôi nhanh lắm, nhớ về cái ngày tôi mới đặt bút xuống và viết về cảm xúc ngày khai trường, giờ đây đã có lúc nghĩ về ngày mà phải rời xa năm học 2017. Tôi muốn thời gian dừng lại, để tôi dược ở bên các thầy cô và các bạn lâu hơn. Có người sẽ ở lại với tôi, có người sẽ đi tìm một chân trời mới, nhưng tôi mong mọi người đều hạnh phúc, đều được giữ lại cho mình thứ gọi là : Ký ức học đường. Cảm ơn nhiều lắm  thầy cô, bạn bè đã luôn sát cánh bên tôi, cho tôi những bài học về việc vấp ngã phải biết đứng lên, bài học về sự quý giá của lòng nhân đạo trong cuộc sống vốn dĩ đã bộn bề. Nhưng bao yêu thương lớn lao nhất  tôi luôn  phải dành dụm lại để dành tặng cho người bạn đã dõi theo bước chân tôi từ khi thơ bé tới bây giờ…vẫn sẽ luôn là bao kỷ niệm sâu sắc đầu đời.

Học sinh Ngọc Nhi – 7A1

Xem thêm thông tin: tại đây